Nghiên cứu đánh giá khả năng làm giảm Na+ trong đất nhiễm mặn của cây đậu nành (MTĐ 305), mè (vỏ đen 2 vỏ Bình Thuận) và hướng dương (TN 282) nhằm tuyển chọn loài cây có tiềm năng để đề xuất ứng dụng thực vật trong cải tạo đất nhiễm mặn. Cây được trồng trên đất nhiễm mặn nhân tạo có giá trị độ dẫn điện trong dịch trích bão hòa (ECe) lần lượt là 1,69 (đối chứng); 4,10; 7,45 và 8,90 mS/cm (được gọi tên nghiệm thức lần lượt Đ0; Đ4; Đ6 và Đ8). Sau khi trồng ba loài cây ECe trong đất giảm còn 3,55-6,80 mS/cm so với ECe ban đầu là 4,10-8,90 mS/cm. Hàm lượng Na+ trong đất giảm đáng kể so với đầu vào và giảm nhiều hơn ở các nghiệm thức có trồng cây. Hàm lượng Na+ tích lũy trong khối lượng cây là 0,360-0,426 > 0,285-0,421 > 0,208-0,291 g Na+/chậu tương ứng với cây hướng dương > đậu nành > mè. Thành phần năng suất của cả ba loài cây đều giảm khi độ mặn trong đất tăng, cụ thể trọng lượng 100 hạt của đậu nành giảm 11,4-53,5% và mè (giảm 12,3-39,7%), riêng hướng dương chỉ giảm 5,5-35,8% trọng lượng hoa/cây. Trong ba loài cây trồng, cây hướng dương giúp giảm hàm lượng Na+ trong đất nhiều nhất và duy trì được năng suất trên 50%, phù hợp để đề xuất ứng dụng trong cải tạo đất nhiễm mặn.